Bài thơ là lời xin phép của một chiến sĩ với người chỉ huy. Lý do: “Tôi nhớ vợ tôi lắm”. Thời gian: Hai ngày. Địa chỉ Mường Lay và lời cam kết sẽ càng bắn trúng Tây bởi: Vì tay có hơi vợ. Và nếu được thưởng giấy khen, anh sẽ “rọc đôi liền”…
Theo dantri.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét